Trang chu

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Ngụ ngôn suy nghẫm về cuộc đời



1. Ngày xửa ngày xưa, Thần đã tạo ra con người. Thần để mỗi người vác một cây thập tự giá nặng và tiến về vùng Đất Thánh dưới sự chỉ dẫn của Ngài một cách chậm chạp và khó nhọc trên suốt cuộc hành trình dài trong cuộc sống của họ.


2. Một người đàn ông đã dừng lại giữa cuộc hành trình và nghĩ: “Cây thập tự giá này nặng quá! Sẽ mất bao lâu để mang nó đây?”


3. Vì vậy, người đàn ông này quyết định gọt bớt nó đi một chút.


4. Thời gian trôi đi, anh ta cứ gọt cây thập tự giá càng ngày càng ngắn.


5. Cây thập tự giá quả thực đã nhẹ hơn sau khi người đàn ông đó gọt bớt nó đi, và anh ta có thể tăng tốc.

6. Người đàn ông tiếp tục đi bộ trong một thời gian dài.



7. Anh ta nghĩ: “Thưa Thần, xin cho con gọt nó nhiều hơn một chút nữa, như thế con sẽ có thể mang nó được tốt hơn.”


8. Anh ta lại gọt nhiều hơn một chút nữa.


9. Bây giờ anh ta thấy cây thập tự giá đã nhẹ hơn rất nhiều.


10. Anh ta dễ dàng vượt qua những người khác. Trong khi những người khác phải nỗ lực vượt lên dưới tải trọng của cây thập tự giá mà họ mang, anh ta còn ngân nga khi bước qua họ.


11. Sau đó, một hẻm núi sâu xuất hiện trước mặt anh ta và không có cây cầu hay con đường nào xung quanh nó cả. Không gì có thể cứu giúp anh ta. Anh ta có thể làm gì đây?


12. Những người khác đã bắt kịp. Họ đặt các cây thập tự giá của họ vắt qua hẻm núi và dùng chúng như những cây cầu để đi qua.


13. Anh ta muốn làm giống như họ; tuy nhiên, cây thập tự giá của anh ta đã bị gọt đi quá nhiều. Nó không thể giúp anh ta vượt qua hẻm núi được.

14. Khi những người khác tiếp tục cuộc hành trình của họ đến vùng Đất Thánh thì anh ta phải dừng lại tại hẻm núi đó trong sự đau khổ. Đã quá muộn để hối tiếc!

Lúc đó, một giọng nói vang lên trong đầu anh ta: “Mình đã từng có một cây thập tự giá nguyên vẹn trên vai. Mình đã không coi trọng nó. Mãi cho đến khi mình cần nó thì mình mới phát hiện ra là mình đã ngu ngốc như thế nào. Mình đã làm trái Thiên ý vì sự an nhàn của mình. Mình đã đánh mất điều quý giá nhất trong cuộc đời. Bây giờ mình không bao giờ có thể đi đến đích được nữa. Không điều gì đau khổ hơn điều này!”

Bình Luận: Cây thập tự giá ẩn ý cho sự gian khổ mà một người phải chịu đựng trong cuộc sống để có thể vươn lên, đề cao tâm tính và cảnh giới tư tưởng. Chính là trong gian khổ mới có thể hoàn trả nợ nghiệp, trong gian khổ có thể tu luyện tâm tính, vứt bỏ các chủng dục vọng và chấp trước. Nhưng người trong câu chuyện trên vì tâm truy cầu an nhàn, thoải mái, đã khôn khéo thương lượng với Thần để đạt được lợi ích cá nhân của mình (thấy thoải mái hơn). Tu luyện không dựa vào hình thức bề ngoài, và cũng không phải là cầu xin sự ban phúc của Thần, mà là phải chân chính thực tu bản thân thông qua gian khổ để đạt tiêu chuẩn tâm tính; giống như thầy trò Đường Tăng phải vượt qua 81 khổ nạn mới lấy được chân Kinh. Cuối cùng thì anh ta không đạt tiêu chuẩn và vì thế không đạt được mục đích chân chính của cuộc đời mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét